Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2008

Cây sẽ cho lộc và cây sẽ cho hoa...

Hình ảnh
Nắng ấm. Mầu xanh cây lá. Mùa xuân đến thật trên góc sân tầng thượng.        

Keep walking

Hình ảnh
Đám bạn cũ gặp nhau, câu cửa miệng: - Làm đến chức gì rồi? Giám đốc? Trưởng phòng? - ---------------- Mẩu Email của bạn: "…tôi lui vào sống với cái vui thú riêng tư của mình, với gia đình nhỏ bé của mình bỏ mặc tất cả, tôi cũng biết mình là ai và mình đang ở đâu..." ---------------- Running nhanh hơn walking là cái chắc, nhưng running mãi được không, rồi cũng tới lúc mệt nhoài, dừng lại thở. ---------------- Keep walking. Cho bạn, cho tôi cái slogan này của Johnnie Walker. Bước những bước chậm và chắc về phía trước. Vừa đi vừa suy ngẫm. Và thấy mình hạnh phúc hơn ông già Johnnie này vì cùng đi trên hành trình ấy có cả cái gia đình nhỏ bé của mình. OK?

Mùa Đông

Hình ảnh
Mùa đông năm nay quá lạnh, liên tiếp những đợt rét đậm. Giá lạnh làm người ta lười vận động, cả chân tây và trí óc, lười chia sẻ những cảm xúc buồn vui. Co ro rúc về tố ngủ đông. Buổi sáng con thức giấc sớm hơn, thò đầu khỏi chăn nghe bản tin Dự báo thời tiết hỏi có được nghỉ học không. Nghĩ cũng tội. Chúng vất vả kém gì cha mẹ. Thời gian cõng cái cặp nặng trĩu kiến thức bằng cả ngày người lớn đi làm. Trẻ con ngày xưa chỉ học nửa buổi, thời gian còn lại lêu lổng khắp nơi với đủ trò nghịch ngợm. Những hôm giá rét thế này mỗi đứa xách theo một cái “lò sưởi” làm bằng lon sữa bò, nhóm than hoa, chấp lửa bằng những quả phi lao khô rụng trên sân trường. Hơ hơ, sưởi sưởi. Cong môi nứt nẻ mồi lửa. Rồi nghịch ngợm lén bỏ vào lò của các bạn gái những hạt quả thối (thứ cây sưa hay còn có tên mỹ miều là huỳnh đàn lõi đỏ mọc đầy trên gò Đống Đa cạnh trường, thứ cây cách đây không lâu dấy lên cơn sốt đổi đời), mùi thối tưng bừng khắp lớp, cô giáo bắt ném hết ra sân. Bây giờ con nghịch những

Hẹn yêu

Hình ảnh
Xin cho mây che phủ phận người, Xin cho tôi một sáng trời vui, Xin cho tôi đến tận nụ cười, Cho tôi quên một nấm mộ tươi. Xin cho tôi, xin vạn lần rồi, Một góc này chỉ biết rong chơi, Xin cho tôi yên phận này thôi. Xin cho tôi yên ngủ một ngày, Xin cho đêm không có đạn bay, Xin cho chim góp nhạc về trời, Xin cho tôi là kiếp của mây. Xin cho tôi ra khỏi cuộc đời, Để bao giờ trời đất yên vui, Xin cho tôi xin lại cuộc đời. Cho tôi đi xây lại chuyện tình Cho tôi đi nâng dậy hoà bình Cho tôi đi qua tận gập ghềnh Nhìn dòng máu trong tim anh. Cho tôi nghe tay mẹ nồng nàn Cho tôi nghe chân trẻ rộn ràng, Cho quê hương giấc ngủ thật hiền Rồi từ đó tôi yêu em. Cho tôi xin nguyên vẹn hình hài Cho tôi nghe lời hát cỏ cây, Xin cho tôi quên phận tù đầy Xin cho tôi là thoáng rượu cay Xin cho tôi, xin cả cuộc đời Để hôm nào trẻ hát trong nôi. Xin cho tôi, xin chỉ một ngày   Không rõ trong hoàn cảnh cụ thể nào Trịnh Công Sơn viết nhạc phẩm này, một trong nhiều ca

Entry for February 04, 2008

Hình ảnh
Chờ mãi con chưa ngủ dậy để kể chuyện tiếu lâm về con chuột, việc nhà ngày Tết thì nhiều. Đi quét dọn nhà chuẩn bị đón Tết. Bụi rác quét đi, nỗi buồn quét đi. Nào, bắt đầu!

Tết yên bình

Hình ảnh