Thu xưa


6507306-md


Dòng sông nào chảy qua nơi em
Mang cái lạnh của một miền băng tuyết
Mùa thu nào lá khô rơi chết
Công viên chiều ngập xác lá em đi.

Đêm thẳm sâu, đêm chẳng nói điều gì
Em vẫn thức như ngọn đèn tín hiệu
Nhấp nháy mãi dài thêm giai điệu
Như lòng em trăn trở nhớ quê hương

Chiều Oryol phố xá mờ sương
Xoá vội vã một dải bờ ngập nắng
Đêm buồn đến em đừng thức trắng
Khi bạn bè trăn trở giữa cơn mê.

Quên đi em những đau đớn ê chề
Những tủi nhục khi nhớ về đất Việt
Nhớ nghe em, em còn công việc
Tìm niềm vui trong Tsekhov, Puskin.

Giữ nghe em! Hãy giữ niềm tin
Nơi đất mẹ một ngày tươi sáng
Hãy tìm lấy tâm hồn thoáng đãng
Như Oryol trong sáng những ngày hè

Gạt đi em ra lề cuộc sống
Nỗi buồn riêng và trống trải lẻ loi
Đạp dưới chân đời sống hẹp hòi
Hãy vươn tới những gì em mơ ước

Dòng sông nào chảy qua nơi em
Lạnh, vẫn lạnh nhưng không buồn em nhỉ?
Lá khô gẫy dưới chân em đi
Chiều êm ả, như lòng em yên ả
(Nhắn nhủ - 2.10.84)

Những dòng thơ viết cho cậu trai 20 tuổi là hắn ngày nào. Xa lắm rồi, nhưng trong hắn vẫn nguyên vẹn cảm xúc xốn xang lúc đọc. Giản dị những lời trò chuyện thường nhật, vậy mà hắn khóc, bạn hắn khóc. Nỗi nhớ quê xa làm người ta mong manh yếu đuối...

...Cuối thu. Khi chợt gặp trên phố thảm lá sấu vàng xao xác mặt hè, mùi hương hoa sữa lành lạnh trong gió đêm khi đi làm về khuya, hắn bỗng nhớ, nhớ một mùa thu đã xa, nỗi nhớ làm hắn trở dậy lúc đêm, khép cánh cửa giữ ấm cho căn phòng.


Thanh Xuan at 08/01/2012 06:14 pm comment
Thời gian hờ hững trôi đi. Tuổi xuân giờ đã còn gì nữa đâu? Thân già ôm nỗi âu sầu. Buồn vương hằn dấu mái đầu phong sương. Bước chân chậm rãi trên đường. Thoảng nghe trong gió chút hương ngày nào. Đời người biết sẽ ra sao? Cũng qua cái tuổi xuân nào đấy thôi.
Trần Thành Nhân at 08/01/2012 08:00 pm reply
Em thấy hình ảnh ở thời tương lai gần: thảm lá xấu, người đàn ông tóc bạc (hoặc hói), cây gậy... trên nền tiếng động ồn ào phố xá. [img]2[/img]
Truong Hoa at 07/10/2012 09:08 pm comment
Thế từ nay cháu sẽ gọi là chú.Cháu vẫn biết thế nhưng cháu sợ cuộc đời mình sẽ bị nỗi buồn bao phủ lắm. Thế nên mọi người ít ai biêt con người thật của cháu , nó làm cho cháu cảm thấy rất an toàn và cũng rất cô đơn.
Trần Thành Nhân at 07/10/2012 09:19 pm reply
Liệu cháu có thể balance được hai trạng thái ấy không?
Truong Hoa at 07/10/2012 08:52 pm comment
Lúc trước chau đã mạo muội gọi bác bằng bạn, cho cháu xin lỗi nghe bác. Người ta bảo rằng những người yêu thơ văn là những người đa cảm đa sầu,có phải thế không hả bác?
Trần Thành Nhân at 07/10/2012 09:01 pm reply
Không sao đâu. Tôi nghĩ cháu gọi tôi là chú thì chính xác hơn. Chú nghĩ cháu cũng là người đa sầu đa cảm.
Truong Hoa at 07/10/2012 07:49 pm comment
Rất nhẹ nhàng nhưng lại rất sâu lắng
Trần Thành Nhân at 07/10/2012 07:54 pm reply
Xa lắm rồi nhưng tôi vẫn nhớ cảm xúc khi nhận được bài thơ ấy, nhớ cả lúc đọc cho các bạn cùng lớp nghe
Rat_Hue71 at 07/09/2012 09:23 pm comment
Đêm thẳm sâu, đêm chẳng nói điều gì Em vẫn thức như ngọn đèn tín hiệu Nhấp nháy mãi dài thêm giai điệu Như lòng em trăn trở nhớ quê hương ... Những câu thơ này thật lạ và thật hay. Tác giả có cái nhìn thật xa và giàu cảm xúc. Chia sẻ với bài viết về một thu xưa. Một mùa thu đã qua nhưng những kỷ niệm thì vẫn còn như nguyên vẹn.
Rat_Hue71 at 07/19/2012 09:15 pm reply
Rất_Huế chẳng thấy bổ bã ở đâu hết, chỉ thấy lúc nào cũng nhã nhặn và lịch sự không àh. RH thật sự ngạc nhiên đó.
Trần Thành Nhân at 07/18/2012 11:27 pm reply
Anh ruột của tôi. Nếu để ý RH sẽ thấy hai anh em hay lấy bài của nhau. Mà giọng điệu comment thì quá bỗ bã[img]21[/img]
Rat_Hue71 at 07/18/2012 09:53 pm reply
Anh trai của anh? Là anh ruột hả? Ôi, anh làm Rất_Huế ngạc nhiên quá, chỉ tưởng là bạn bè thôi, vì RH thấy khi trả lời bình luận với bác Thợ Mộc có nhắc đến tên anh nên RH cứ nghĩ là bạn bè làm cùng cơ quan.
Trần Thành Nhân at 07/17/2012 10:49 pm reply
Bài thơ này là do anh trai tôi viết tặng khi tôi còn là sinh viên đang học ở Nga. Oryol là tên thành phố tôi học. Còn đây là blog của bác ấy: http://blog.yahoo.com/trantheloi
Rat_Hue71 at 07/17/2012 10:19 pm reply
Chứ không phải bài thơ này là của anh hả? Vậy mà RH cứ tưởng của anh, [img]10[/img]
Trần Thành Nhân at 07/17/2012 10:03 pm reply
RH biết tác giả bài thơ này không? Anh thấy em hay đọc bài và bình thơ bên đó lắm.[img]3[/img]
Rat_Hue71 at 07/17/2012 09:47 pm reply
Thì vấn đề nằm ở chỗ là anh tiết kiệm lời quá đó, hihi...
Trần Thành Nhân at 07/17/2012 09:29 pm reply
Tôi nói vậy bởi RH biết tác giả bài thơ này mà
Trần Thành Nhân at 07/10/2012 07:36 am reply
Thanks RH. Tôi sẽ chuyển chia sẻ của bạn đến tác giả bài thơ.

Nhận xét