Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 1, 2008

Entry for January 20, 2008

Hình ảnh
“Tôi có thể giúp bà được gì không?” - Thấy khách chật vật diễn đạt ý mình, tôi tiến lại và hỏi bằng tiếng Nga. Người khách quay sang nhìn, ngạc nhiên, mừng rỡ trút gánh nặng bất đồng ngôn ngữ. Giữa một chốn xa lạ, lúc không ngờ nhất bỗng nghe thấy tiếng nói quê hương, bà ngạc nhiên cũng phải. Nhưng sao những người xung quanh nhìn tôi lạ thế, như thể chúng tôi đang nói bằng thứ ngôn ngữ của dân tộc thiểu số vậy. Líu ríu vui mừng bà vẫn không quên hỏi tôi học tiếng Nga ở đâu, đã tới nước Nga chưa. Dạ, tôi đã từng ở đó, và bà làm tôi nhớ buổi chiều mùa đông trắng tuyết, tan học, vai đeo cặp, tay bưng hộp bánh sinh nhật, tôi loay xoay tìm chỗ đứng trên chuyến xe bus chật ních người. Kiểu này về tới nhà cái bánh chẳng còn hình thù gì mất. “Nào đưa ta giữ cho, con trai!” - một đôi tay ở hàng ghế gần nhất chìa ra giúp đỡ.

Cho theo học với

Hình ảnh
Một buổi sáng không xấu trời, chỉ hơi lạnh. Mở cửa vào căn nhà blog. Oh my god, what happens thế này? Bao nhiêu tranh ảnh “mua chùa” trên nguyenthaihoc.net bỗng chốc bị gỡ tả tơi, trên các bức tường chỉ còn những ô chữ lem nhem. Chết rồi, đứa nào sơn lung tung “thông hút bể phốt”, “khoan cắt bê tông”, “chống thấm dột” lên tường nhà mình thế này!

Bạn Tôi

Hình ảnh
Cảm xúc không được giải tỏa hình như làm cho người ta càng lún sâu trong đó. Bỗng nhiên tôi muốn chia sẻ, giãi bầy với ai đó. Lâu rồi tôi không viết thư, chỉ sử dụng email cho công việc. Vậy mà lúc này tôi lại muốn gửi thư cho anh, dù chỉ vài dòng ngắn ngủi. Đó là một người bạn cũ, rất lâu không gặp và càng ít có dịp tâm sự. Đã bấm nút send, tôi vẫn phân vân, không hiểu anh nghĩ gì khi nhận thư. Ngạc nhiên, hoài nghi hay thờ ơ xoá nó đi?

Entry for January 06, 2008

Hình ảnh
Copy từ   Ngo Thuy Hang's Blog Lang thang trên mạng qua blog của một ngưòi bạn, em giật mình gặp anh trên trang viết của một bạn trẻ. Em copy nguyên lại đây.

Russian music for my friends

Hình ảnh
  Tuyết rơi suốt cả ngày hôm nay. Lặng lẽ quay quay trong gió. Em còn nhớ khi xưa tuyết cũng ngập tràn mọi nẻo. Tuyết ngày anh gặp em. Phơi mình trắng xoá, tinh khiết như trang giấy mình viết lên đó chuyện tình chúng ta.