NHẠC KHÚC CHO NGƯỜI
Rất nhiều ca khúc Nga xưa được đồng sáng tác bởi hai tác giả: nhạc sĩ viết giai điệu, nhà thơ viết lời. Đó thật sự là những tác phẩm trọn vẹn. Lúc đầu post những bài hát yêu thích lên blog nghe xả stress, rồi thấy lời hay, tại sao không chia sẻ. Mà dạo này nhiều blogger làm thơ, mình không có khả năng ấy, vậy nên mạnh dạn dịch ý và đề nghị bạn bè, người thân viết lại theo cảm nhận của họ. Tự nghĩ là sẽ lý thú vì cùng một bản nhạc nhưng mỗi thế hệ ca sĩ trình bày cũng đã rất khác nhau...
Vui khi nhận được bài thơ đầu tiên. Còn bạn, tại sao phải làm khổ mình vì blog “Quan làm báo” nhỉ? Cuộc sống đã quá nhiều chuyện nhức đầu rồi mà! Click chuột vào trackback để đọc nguyên bản và bản dịch thô và ... cho mình làm thi sĩ!





NHẠC KHÚC CHO NGƯỜI
Tôi đến đây, thị trấn nhỏ của em
Cất tiếng hát trong ồn ào chật chội.
Em lặng lẽ đang ngồi nơi góc khuất
Có biết rằng nhạc khúc tặng riêng em?
Ca khúc này gửi đôi mắt dịu êm
Gương mặt ấy lời ca nào tả nổi.
Lời yêu thương trên bờ môi cháy bỏng
Dẫu suốt đời chẳng nói được em ơi.
Khiêu vũ đi, khúc nhạc ấy lòng tôi
Ta hãy kệ, mặc cho đời phán xét.
Dẫu cuộc đời bão giông, giá rét
Nhẹ lướt đi, trong khúc nhạc tình si.
Em theo người, đã mãi mãi ra đi
Tôi nhìn theo, đôi mắt buồn vô vọng
Em biết chăng? Đêm nay trời buốt lạnh
Nhạc lòng mình tôi gửi tiếng mưa đêm.
Khiêu vũ đi, nhạc lòng vẫn êm đềm
Đời phán xét, dẫu vạn lời ngang trái
Bão táp sóng trào, con thuyền theo lái
Hãy nhẹ nhàng lướt sóng nhạc hồn tôi.
Khúc Buồn này cho riêng Trái Tim thôi
Để ấm lòng trong đường đời gió rét.
Khúc dịu dàng xin gửi lại cho em
Mong em biết, tôi nhớ hoài… vô vọng.
Ta đã chia xa bởi vì sao số phận
Mãi mãi trong đời tình khúc ấy cho em.
Nếu mai đây vấp ngã bởi bóng đêm
Khúc nhạc ấy nâng hồn tôi đứng dậy.
Bản dịch của: LỢI TRẦN
Vui khi nhận được bài thơ đầu tiên. Còn bạn, tại sao phải làm khổ mình vì blog “Quan làm báo” nhỉ? Cuộc sống đã quá nhiều chuyện nhức đầu rồi mà! Click chuột vào trackback để đọc nguyên bản và bản dịch thô và ... cho mình làm thi sĩ!







NHẠC KHÚC CHO NGƯỜI
Tôi đến đây, thị trấn nhỏ của em
Cất tiếng hát trong ồn ào chật chội.
Em lặng lẽ đang ngồi nơi góc khuất
Có biết rằng nhạc khúc tặng riêng em?
Ca khúc này gửi đôi mắt dịu êm
Gương mặt ấy lời ca nào tả nổi.
Lời yêu thương trên bờ môi cháy bỏng
Dẫu suốt đời chẳng nói được em ơi.
Khiêu vũ đi, khúc nhạc ấy lòng tôi
Ta hãy kệ, mặc cho đời phán xét.
Dẫu cuộc đời bão giông, giá rét
Nhẹ lướt đi, trong khúc nhạc tình si.
Em theo người, đã mãi mãi ra đi
Tôi nhìn theo, đôi mắt buồn vô vọng
Em biết chăng? Đêm nay trời buốt lạnh
Nhạc lòng mình tôi gửi tiếng mưa đêm.
Khiêu vũ đi, nhạc lòng vẫn êm đềm
Đời phán xét, dẫu vạn lời ngang trái
Bão táp sóng trào, con thuyền theo lái
Hãy nhẹ nhàng lướt sóng nhạc hồn tôi.
Khúc Buồn này cho riêng Trái Tim thôi
Để ấm lòng trong đường đời gió rét.
Khúc dịu dàng xin gửi lại cho em
Mong em biết, tôi nhớ hoài… vô vọng.
Ta đã chia xa bởi vì sao số phận
Mãi mãi trong đời tình khúc ấy cho em.
Nếu mai đây vấp ngã bởi bóng đêm
Khúc nhạc ấy nâng hồn tôi đứng dậy.
Bản dịch của: LỢI TRẦN
ƯỚC GÌ MÌNH ĐƯỢC ĐẾN NƯỚC NGA.
Nếu không sợ bọn đầu trọc, hôm nào mình đi bạn đi cùng nhé.[img]21[/img]
Tôi đả từng xem phim của liên xô ,đọc những tác phẩm văn của nước NGA-SO VIẾT... và họ là những " người chân chính ...[ trong một tác phẩm tôi từng đọc vào những năm cấp 1]
vậy hoá ra: lâu đài của tôi đả bị ....sup ..đổ rồi!
Vì nhiều người có thói quen đánh đồng mọi thứ. Trước kia Liên Xô là tốt, Mỹ thì xấu. Bây giờ cái được cho là tốt đã tan rã vì không còn nền tảng để tồn tại, và cái bị coi là xấu lại chứng minh dược sức mạnh của mình.... Nói chung là lung tung. Mà chẳng cứ người ngoài đâu, mấy người Nga trẻ tuổi khi nói chuyện với mình phải cố nói tiếng Anh cho bằng được, dù mình nói bằng tiếng mẹ đẻ của họ... Oh la la! Oh la la!
Tranh luận điều gì bạn nhỉ?
Comment này của bạn dễ gây tranh luận.
[img]41[/img]
Em thấy bản dịch thơ của anh Lợi hay! Em nghe nhạc Nga cảm nhận chắc giống như anh đọc thơ con cóc em làm :D
Trả lờiXóaThật đẹp hình ảnh một người con gái lướt dưới tiếng nhạc, dù tiếng nhạc ấy êm đềm hay trào sóng, ngọt ngào da diết hay nấc nghẹn đắng cay... Thơ ngoại chắc ở tư tưởng.
Xóa