Trackback "Mùa thu - Quả chín"


….Nếu miêu tả những ngày tháng thơ ấu bằng cảm nhận của tất cả các giác quan non nớt thì tuổi thơ của tôi là vị ngọt trái bàng chín rụng trong thùng nước gánh thuê mẹ quảy về, là mùi mồ hôi thân thương trên áo mẹ vẫn rúc vào ngủ đêm đêm, là bóng chiều nhập nhoạng líu ríu bám tay anh theo lên đoạn đê cửa ô đón mẹ tan ca, là cảm giác nhồn nhột, thiu thiu ngủ mơ màng vòi mẹ xoa lưng…”


Bên ly cà phê hè phố 
Giật mình - Một quả bàng rơi. 
Bỗng dưng lòng sao hoài nhớ 
Niềm vui một thuở thiếu thời. 

Cũng là một quả bàng rơi 
Nghèo thôi món quà của mẹ… 
Khói thuốc vờn bay trên tóc 
Làm sao cay hai bờ mi? 

Quả bàng rơi phía sau lưng 
Ngoái lại gặp ngày quá khứ. 
Vắng mẹ ngồi trên hè phố 
Đập hạt ăn chút nhân bàng. 

Cà phê vẫn đắng trên môi 
Đi đâu mất rồi vị ngọt? 
Chợt nghe nỗi buồn man mác 
Thương sao một thời ấu thơ. 

Những quả bàng chín mùa thu 
Đốm vàng lẫn trong tán lá. 
Thời gian trôi đi nhanh quá 
Mẹ giờ trái chín trên cây. 

Lạy trời! Xin gió đừng lay…
Trần Thế Lợi
9.10.2008
Rat_Hue71 at 07/29/2012 10:46 pm comment
Lạy trời! Xin gió đừng lay... Một câu kết thật cảm động. Sẽ ra sao khi cuộc đời ta không có Mẹ bởi Mẹ là tất cả... ... Đoạn văn trên kể về tuổi thơ bên mẹ thật là ấn tượng, rất thực rất gần gũi với cuộc sống đời thường.
Trần Thành Nhân at 07/30/2012 12:31 am reply
Ngày ấy, cái máy nước công cộng, dẫy thùng, xô tôn xếp chờ, tiếng nước xối, quả bàng chín rụng mẹ nhặt thả vào thùng nước mang về.... Kỉ niệm thơm ngọt ngày thơ ấu!


Nhận xét