Nhại "Có khi" của TM


THOMOC đăng một bài thơ. Thấy bạn lặng lẽ, suy tư, buồn và nhẫn nhịn. Muốn lôi bạn ra khỏi cái ráng chiều đang buông xuống chập trùng vùng đất đỏ. Comment nhại lại. Bạn sửa một chữ và bảo viết tiếp. Thì đây, viết tiếp. Đừng gọi đó là thơ, THOMOC nhé. 


Có khi ta muốn gào lên cho bõ tức
Nghĩ chán rồi hậm hực nên thôi.
Vậy mỗi khi gặp rắc rối chuyện đời
Ta lại muốn gào lên cho bõ tức.
Rat_Hue71 at 07/02/2012 10:20 pm comment 
Vậy thì Rất_Huế gọi bằng anh cho dễ bề chuyện trò nhé. Cảm ơn anh RH sẽ đọc. Nhưng RH nói thật là dù chưa đọc RH vẫn có cảm giác mọi cái anh viết đều rất tinh tế, có phải vậy không? Trở về bài viết đó của RH, RH cũng thấy thích cách diễn đạt của mình. Tất nhiên là có phần ảnh hưởng đến sự phát triển. Gìn giữ nhưng là gìn giữ bằng cách nào đó mới là vấn đề. Thì ra anh cũng đọc được mấy bài của RH rồi há? RH vừa xem qua mấy tấm hình của chiếc cầu Huế, hình đen trắng nhìn cũng đẹp anh nhỉ?
Trần Thành Nhân at 07/03/2012 10:18 pm reply 
OK. Tiếp thu ý kiến[img]41[/img]
Rat_Hue71 at 07/03/2012 09:24 pm reply 
Vậy là có người đồng cảm với Rất_Huế rồi, vì RH toàn viết thật, thật 100% lận đó, hihi... ... Anh có một gia tài đồ sộ quá, vào blog của anh thì rất dễ bị cuốn hút, và,... hìhì... đọc hoài chắc không hết. Mà anh biết sao không, RH có nhận xét thế này, nếu có gì không được hài lòng thì RH cũng mong anh bỏ qua nhé. ... Bài viết của anh thật nghiêm túc, thật chi tiết với vốn hiểu biết rộng, kiến thức phong phú... cách trả lời comment của anh cũng làm người khác chú ý, nhưng chỉ có 1 chút xíu thôi, là anh cho thêm vào vài biểu tượng cảm xúc , để người đọc cảm nhận được là anh đang vui, là anh anh nói đùa, là anh đang chọc cười,... có như thế thì bài viết sẽ mềm hơn và gieo cho người đọc cảm xúc nhiều hơn... ... Đó là ý kiến của riêng RH thôi nhé, nếu không vui thì anh cũng đừng buồn nghe, [img]10[/img]
Trần Thành Nhân at 07/02/2012 10:31 pm reply 
RH gọi thế nào thấy thoải mái là được. Tôi thấy chữ Bạn nó cũng kì kì - lớn bé gộp tuốt làm một, nhưng vì không biết tuổi tác nên đành vậy. Tôi thích đọc những entries mà người viết nói "thật 100%", vì như nghe người khác kể chuyện chứ không phải là đọc báo.
Rat_Hue71 at 06/30/2012 10:06 pm comment
Rất_Huế thấy đúng thật. Cũng có những lúc chán chường, tuyệt vọng, muốn tìm một nơi nào đó thật cao, không có người để hét thật to, ( như trong phim ấy ), lúc đó sẽ khuây khoả được phần nào. Vào blog của Bác, RH ngưỡng mộ quá.
Trần Thành Nhân at 07/02/2012 10:04 pm reply
Tôi có đọc bài đó rồi. Không có ý kiến gì về việc đó. Nhưng có nhận xét về lối sống khép kín của Huế. Không biết điều đó có ảnh hưởng đến tư duy phát triển kinh tế của Huế không. RH đọc bài "Sông Hương" trong folder "Những vùng đất từng qua" và cho ý kiến về nhận xét của tôi về Huế. ---- RH hơn bà xã tôi 1 tuổi. + 8 nữa là ra đáp số.
Rat_Hue71 at 07/02/2012 09:44 pm reply
Dạ, để Rất_Huế sẽ đọc và xem hết các trang viết của Bác. Àh, cho RH hỏi, Bác đã lớn tuổi chưa? Nếu không tiện thì Bác không trả lời cũng được. RH sinh năm 71, chỉ hơi lo là cách xưng hô của RH có gì không phải. Thật lòng RH cũng chưa đến đồi Vọng Cảnh, đôi lúc muốn đi lại tìm không được người để đi. Nhưng trên đó là đồi thông nên khung cảnh rất nên thơ. Và nhìn xuống dòng sông Hương thì đẹp vô cùng. RH cũng có viết 1 bài " Góp thêm một cái nhìn về quán cafe lầu Tứ Phương Vô Sự và đồi Vọng Cảnh " nhưng , hìhì... nhiều người không đồng tình...
Trần Thành Nhân at 07/02/2012 08:35 pm reply
Phụ nữ phải khác chứ, nhất là phụ nữ Huế. Có chị em nào đem chuyện trục trặc công chuyện về trút lên người thân đâu. Chỉ mấy ông khùng như ông này mới hành động vậy. Đến Huế nhiều lần nhung tôi chưa lên đồi Vọng Cảnh đâu. ---- Có thể RH quan tâm đến hình Huế xưa. Từ trang 18 đến 24 trên blog này đó. Xin lỗi trả lời muộn vì mấy ngày rồi Yahoo Blog trục trặc không thông báo reply của khách.
Rat_Hue71 at 07/01/2012 09:10 pm reply
Dạ, Rất_Huế rất đồng tình với suy nghĩ của Bác, nhưng với RH thì ít thôi. Bởi là người sống nội tâm nên ít chia sẻ, cũng ít than vãn. Chỉ là đôi lúc muốn đi thật xa ( như lên đồi Vọng Cảnh chẳng hạn ) để hét cho bớt căng thẳng, hì...
Trần Thành Nhân at 06/30/2012 10:19 pm reply
Nhưng nếu không tìm được chỗ nào như thế thì người chịu trận đầu tiên không biết chừng lại là người thân của mình[img]109[/img]
Trần Thành Nhân at 06/21/2012 08:22 pm comment
Ôi, ai bấm Like cái "bài thơ" ngớ ngẩn này thế?
Trần Thành Nhân at 06/22/2012 03:36 pm reply
[img]9[/img]
Only at 06/22/2012 03:30 pm reply
Ơ, đúng là máy em không vào được facebook, nên vụ biến mất em không liên quan, không dám nhận cảm ơn đâu ạ.
Trần Thành Nhân at 06/22/2012 01:41 pm reply
Tôi đã thấy nó biến mất. Thanks
Trần Thành Nhân at 06/22/2012 10:25 am reply
Có thể máy của bạn không vào được Facebook nên bạn không thấy hiện lên ở đầu bài viết biểu tượng chia sẻ của Twitter và Facebook. Hoặc bạn có thẻ xem lại phần cài đặt Plugin xem đã ON chưa. Nhưng đừng bấm Like cho mẩu viết vớ vẩn này. Xin cám ơ
Only at 06/22/2012 09:26 am reply
Nút like ở đâu ạ, em cũng muốn bấm mà tìm không ra . ^^
THOMOC at 06/21/2012 07:30 pm comment
Thơ này giống như ....: "chém gió" phải không Nhân nhỉ ?
Trần Thành Nhân at 06/21/2012 07:35 pm reply
Gọi thế cũng được. Nhưng thật thế đấy. Nuốt nhịn đến trầm cảm rồi cũng phải gào thét lên cho thấy đỡ bất công. THOMOC ơi, tham dự vào trò chơi làm thơ do mình khởi xướng đi. Bạn không phải chữa thơ mình đâu, mà viết mới hoàn toàn theo cách của bạn

Nhận xét